Trước tuối 20 | Người đàn ông sẽ không chính chắn.
Cứ mông lung giữa dòng đời vô định rồi tự cho mình là có thể làm mọi thứ trên đời.
Huỳnh Nhân Quốc
@huynhnhanquoc
4 phút đọc
26 tháng 03 năm 2021
Trước 20.
Nhìn lại quá khứ, nhìn lại chính bản thân mình trước tuổi 20. Tôi nhận ra rằng, mình chỉ là kẻ ngốc. Ở cái tuổi đó, sợ cô đơn, sợ lạc lõng và sợ cả rời xa. Cái tuổi ấy lại là sự dại khờ của tuổi trẻ. Là những cuộc trò chuyện không tìm đến hồi kết. Là những lời nói chẳng trưởng thành.
Có lẽ quá khứ tôi không được tốt, gặp những người chẳng dạy tôi trưởng thành và trải nghiệm. Bản thân là khi đó là vậy, là cách dại khờ của cái tuổi ăn không lo, lo không đến. Là cái tuổi chẳng nghĩ chút gì về hai từ "tương lai".
Cứ mông lung giữa dòng đời vô định rồi tự cho mình là có thể làm mọi thứ trên đời. Nhìn lại quá khứ ấy mới hiểu mình tại sao không có định kiến và luôn tầm thường. Quá khứ có thể là thứ đẹp nhất để nhìn về chính mình. Nhìn thấy mình của ngày hôm nay tốt hơn ngày hôm qua thế nào. Là nhìn thấy sự nỗ lực của bản thân được đền đáp ra sao.
Sau 20.
Sau cái tuổi 20 đó một tí.Cũng dại khờ nhưng đã hiểu chuyện hơn một chút. Cái tuổi đó là đã bắt đầu có nhận thức. Có tầm nhìn về tương lai nhưng chẳng có gì trong tay ngoài sự "phải trải nghiệm".
Cuộc sống là thế,là sự trải nghiệm muôn màu. Năm 20 ấy tôi đã tự vạch cho mình một lối đi nhưng lối đi ấy chẳng mấy bằng phẳng. Tôi nhìn thấy tương lai của mình và những gì mình muốn làm. Lúc đó tôi luôn hỏi mình"là ai và muốn làm gì." Những thời khắc đó thật sự khó khăn khi nhìn mọi người xung quanh mình. Lúc đó tôi luôn khao khát thành công và vội vàng trong mọi thứ. Tôi cứ lao đầu về phía trước dù chẳng biết phía trước là gì.
Trải sự đời, trải nhiều cay đắng. Tôi càng hiểu hơn về cuộc sống và cách nhìn nhận của chính mình. Tôi giam mình vào bóng tối, tôi rèn luyện bản thân hằng ngày. Tôi theo đuổi những đam mê dù nhỏ nhất. Tôi đặt ra những nguyên tắc cho chính mình và cứ thế sai phạm và bị trừng phạt. Tôi hiểu rằng muốn rèn luyện bản thân mình trở thành hoàn hảo, là một bản Alpha của bản thể đó là những điều tôi phải trải qua. Thất bại, đau thương, mất mát và những sự đau đớn của cuộc đời không chỉ bằng da thịt mà còn bằng tâm hồn dạy tôi lớn lên hằng ngày. Trưởng thành là sự là sự đau đớn tột cùng để mong được bình yên.
Bây giờ, Tuổi 25.
25, có lẽ là cái tuổi đẹp nhất của một con người. Có thể nói là sống như giữa đời người. Nửa đời người trước ta đã làm gì? Bây giờ, nửa đời sau này ta cần làm gì? Định hướng bây giờ đã rõ ràng hơn trong cuộc sống. Trách nhiệm bây giờ càng sâu sắc hơn, hiểu rõ hơn. Những mối quan hệ ta chỉ hiểu rằng đó chỉ là một mối quan hệ. Bây giờ chính là lúc "Ta cần gì, muốn gì và làm gì?" Nó rõ ràng như mũi tên bắn về phía trước. Chạn đến mà không có chút nào ngần ngại. Chiếc cà vạt thắt lên cổ áo, áo vest khoác lên vai và đôi giày mang trong chân. Ta cần hiểu rằng tất cả thứ đó đều phải đánh đổi. Không thành công nào là dễ dàng. Mỗi bước đi về phía trước cần cẩn trọng và chắc chắn. Những bước chân dài trên đường đời sẽ để lại sự tích. Hãy viết lên cuốn sách cho cuộc đời mình bằng sự nỗ lực không ngừng nghĩ.
2
lượt xem
Người viết bài
Bài Viết Liên Quan
Tôi và cô ấy dạo quanh bãi cát. Nói vài câu chuyện. Đi lên rồi lại đi xuống. Tôi không biết cô ấy đang nghĩ gì. Có thể cô ấy đang đợi gì đó từ tôi. Tôi ôm chầm lấy cô ấy. Tình cảm của tôi dành cho cô ấy dâng trào sau bao nhiêu ngày chúng tôi sánh bước bên nhau. Tôi nghe sóng biển dạt dào như tình yêu tôi dành cho cô ấy.
Trong quá trình làm việc và triển khai các dự án, tôi đã có cơ hội trải nghiệm nhiều nền tảng cloud khác nhau, từ những tên tuổi lớn như AWS và Google Cloud cho đến các nhà cung cấp nhỏ hơn nhưng linh hoạt như Vultr, DigitalOcean, Tinohost và hiện tại là CloudFly. Mỗi nền tảng đều có những ưu và nhược điểm riêng, phù hợp với từng nhu cầu cụ thể.
Bây giờ với tôi cảm nhận được sự lạc lõng thật sự. Tôi không thể liên lạc với em cũng chẳng thể gặp em.
Tôi đã từng, chưa từng hoặc đã từng có thể hack một hệ thống nào đó. Tôi không phải là một hacker. Tôi là một developer.
Đoạn khúc này viết cho người, anh hùng khí chất hiên ngang ngất trời.
Có thể gọi vốn được 1 triệu đô.
Tôi là một lập trình viên. Tôi muốn viết nhiều hơn về chính mình. Về nền tảng mình đang làm và giải thích cho mọi người hiểu tôi đang làm gì.Khi thế giới đang theo đuổi những cái đang có. Tôi quay về với cội nguồn và theo đuổi sự thuần khiết trong lĩnh vực của tôi.
Xin trời hoa chết về tay. Để tôi biết được kiếp đây đọa đầy.
Đôi lúc ta sai vì đứng quá lâu trước những ngã rẽ nhưng từ đó ta hiểu được rằng:"Những ngã rẽ sẽ quyết định con đường ta đi"
Em và tôi nếu có gì đi nữa cũng chẳng thể tiến thêm bước nữa đề về chung một nhà vì còn nhiều điều tôi chưa giải quyết được.