Khúc Vọng Trời Xuân
Mùa xuân hoa nở về tay.Hạnh phúc năm ấy ngày mai vẫn chờ.

Huỳnh Nhân Quốc
@huynhnhanquoc
1 phút đọc
26 tháng 03 năm 2021

Khúc Vọng Trời Xuân
Thiên đường hoa nở mùa xuân.
Đời người như mộng, giang truân mấy hồi.
Ở đời mơ mộng bao lâu.
Sông sâu mấy thước, người sâu mấy lòng.
Còn đâu giấc mộng ngàn sau.
Hoa kia chưa nở, người đâu chưa tìm.
Lòng này nguyện ý chưa xong.
Đời này có hết những đông chưa tàn.
Vẫn mơ một ngày mai sang.
Thiên thu,vạn kiếp hoa vàng trời Đông.
Giấc mộng hòn ngọc trời Nam.
Tâm này phải tỏ, soi sang mấy đời.
Yêu người tựa dạc mây trôi.
Lòng đau như cắt chẳng hay giải bày.
Ngày mai người có được hay.
Xin người quên những lời xưa đã từng.
Vì hạnh chấp nhận đau thương.
Chí này đã tỏ, đắng cay cũng đành.
Mùa xuân hoa nở về tay.
Hạnh phúc năm ấy ngày mai vẫn chờ.
4
lượt xem
Người viết bài
Bài Viết Liên Quan

Gần mười năm qua, tôi đã đi tìm giá trị cốt lõi của lập trình. Giờ đây, tôi có thể tự hào về những gì mình đã xây dựng và hướng tới tương lai với nhiều kế hoạch và hoài bão. Hành trình này không chỉ là câu chuyện của riêng tôi mà còn là nguồn cảm hứng cho những ai đang theo đuổi con đường lập trình.

Tôi là một Indie Hacker – một kẻ đơn độc xây dựng sản phẩm, không vốn đầu tư, không đội nhóm, không marketing rầm rộ. Tôi tự học, tự làm, tự nuôi sống server, rồi tự mình tìm cách kiếm tiền. Samdy là một hành trình của một indie hacker như tôi được thực hành và trải nghiệm. Những gì đẹp đẽ nhất của một lập trình viên như tôi được nhìn thấy là thành công và thất bại của chính mình.

Hạnh phúc nhé đêm đông không lạnh nữa.Bình minh lên nhìn biển lúc trời xuân.

Đoạn khúc này viết cho người, anh hùng khí chất hiên ngang ngất trời.

Có thể gọi vốn được 1 triệu đô.

Tôi đã từng, chưa từng hoặc đã từng có thể hack một hệ thống nào đó. Tôi không phải là một hacker. Tôi là một developer.

Xin trời hoa chết về tay. Để tôi biết được kiếp đây đọa đầy.

Tôi vẫn nhớ những ngày đó với những dòng code đầu tiên. Tôi không biết đã xóa đi và viết lại những dòng code của tôi bao nhiêu lần. Dù đôi lúc là ngu ngốc nhưng vẫn vui vì nó.

Tôi không nhớ chính xác mình bắt đầu yêu lập trình từ khi nào, nhưng tôi vẫn còn cảm giác lần đầu tiên viết một đoạn code chạy thành công. Đó không chỉ là một thành tựu nhỏ, mà còn là khoảnh khắc tôi nhận ra mình có thể tạo ra thứ gì đó từ con số không. Từ đó, tôi bước đi trên con đường mà nhiều người gọi là Indie Hacker – đơn độc, đầy thử thách, nhưng cũng tràn ngập đam mê.

Lập trình viên là những đơn giản nhất mà từng con người có thể đạt được. Không bằng cấp, không tuổi tác, không quá muộn. Lập trình là thế là chỉ cần có đam mê và viết vài thứ hay ho cho cuộc đời.