Gửi em người,con gái anh thương
Anh vẫn nhớ em, nhớ em đứng bên khung cửa hát bài hát ấy chỉ là bây giờ anh chẳng muốn nhớ nữa rồi. Xin lỗi em... Bây giờ có thể nhìn thấy em vui vẻ, hạnh phúc như vậy.
Huỳnh Nhân Quốc
@huynhnhanquoc
3 phút đọc
26 tháng 03 năm 2021
Lời buồn, chuyện cũ có lẽ em đã quên rồi. Những ngày tháng đó anh có gặp em chứ?. Có chứ, chỉ là bây giờ - cách anh chọn là lặng nhìn em. Anh thấy thế giới này vui lắm. Sinh ra,lớn lên, sống trên đời, gặp nhau rồi làm nhau đau. Em đã quên rồi, nhưng với anh lại chẳng thể. Anh cứ tự hỏi mình ""Tại sao? Thời gian không nhiệm màu"" với anh để quên một người. Khi giữa tuổi yêu mà bỗng u sầu anh tự dặn lòng là ""Thôi, buồn nhiều làm chi rồi một ngày sẽ quên mau,không nên nhớ đến nhiều khi đã lỡ nhịp cầu và khi hai mơ ước không vui cùng chung lối về"". Nhưng em à, dặn lòng càng nhiều, nỗi đau càng thấm. Anh gặp em khi trời vừa sang đông nhưng nhắm mắt lại đã thấy mùa hè. Thoáng chốc anh và em đã thành hai người lạ. Anh muốn xin lỗi em, xin lỗi cơn mơ vừa qua nhưng chẳng thể nào nữa rồi. Anh đã đối xử tệ với bản thân mình rất nhiều nhưng chẳng thể hiểu nổi những nỗi đau ấy khi chẳng thể nói thành lời. Giấc mộng nào rồi cũng tan, người ra đi sao quá vội vàng khi tình yêu chỉ là mây trôi, gió thoảng. Xin lỗi tình yêu, xin lỗi bản thân, xin lỗi vì nghĩ rằng có thể vui thế mà... như lời bài hát cay đắng vừa qua. Anh vẫn nhớ em, nhớ em đứng bên khung cửa hát bài hát ấy chỉ là bây giờ anh chẳng muốn nhớ nữa rồi. Xin lỗi em... Bây giờ có thể nhìn thấy em vui vẻ, hạnh phúc như vậy. Lòng anh chẳng thể vui thêm được nữa rồi. Lúc buông tay em, anh đã dặn lòng và chúc em hạnh phúc như anh đã từng viết "" Rồi sau này sẽ có người tốt hơn thay anh chăm sóc em"". Nhưng giữa tình cảnh ấy hiện diện trước mặt,anh chẳng thể cười như lời anh đã từng nói với chính mình. ""Một lần rồi hết từ đây"" không biết đã bao nhiêu cái một lần như vậy để cố quên đi một người. Đắng cay này xin giữ lại, rồi tự gọi mình giữa vực sâu đắng cay. Anh nhớ em, nhớ nụ cười, ánh mắt, nét mi xanh dài, nét môi son đầy, nhớ cả đôi tay này đã bao lần chạm nhẹ vào má em, vuốt tóc em. Nhưng bây giờ, nụ cười này đã chết trên bờ môi, héo mòn cả một tuổi đời. Nếu em còn nhớ chuyện xưa đã cũ thì xin mang theo tiếng yêu này khi gọi ""Anh nhớ em...""
Đêm hôm ấy mưa rơi trên lối nhỏ.
Chỉ mình anh lang thang lối nhỏ.
Ánh đèn đường như buồn cùng năm tháng.
Anh hỏi lòng:"" Sao buồn như vậy và vì sao? ""
( Đây là cách anh yêu một người, nên tại sao bao năm tháng qua... anh lại như vậy! Yêu một người với anh là rất khó và thương người rồi lại rất khó để quên đi. )
Gửi em...
2
lượt xem
Người viết bài
Bài Viết Liên Quan
Tôi và cô ấy dạo quanh bãi cát. Nói vài câu chuyện. Đi lên rồi lại đi xuống. Tôi không biết cô ấy đang nghĩ gì. Có thể cô ấy đang đợi gì đó từ tôi. Tôi ôm chầm lấy cô ấy. Tình cảm của tôi dành cho cô ấy dâng trào sau bao nhiêu ngày chúng tôi sánh bước bên nhau. Tôi nghe sóng biển dạt dào như tình yêu tôi dành cho cô ấy.
Trong quá trình làm việc và triển khai các dự án, tôi đã có cơ hội trải nghiệm nhiều nền tảng cloud khác nhau, từ những tên tuổi lớn như AWS và Google Cloud cho đến các nhà cung cấp nhỏ hơn nhưng linh hoạt như Vultr, DigitalOcean, Tinohost và hiện tại là CloudFly. Mỗi nền tảng đều có những ưu và nhược điểm riêng, phù hợp với từng nhu cầu cụ thể.
Bây giờ với tôi cảm nhận được sự lạc lõng thật sự. Tôi không thể liên lạc với em cũng chẳng thể gặp em.
Tôi đã từng, chưa từng hoặc đã từng có thể hack một hệ thống nào đó. Tôi không phải là một hacker. Tôi là một developer.
Đoạn khúc này viết cho người, anh hùng khí chất hiên ngang ngất trời.
Có thể gọi vốn được 1 triệu đô.
Tôi là một lập trình viên. Tôi muốn viết nhiều hơn về chính mình. Về nền tảng mình đang làm và giải thích cho mọi người hiểu tôi đang làm gì.Khi thế giới đang theo đuổi những cái đang có. Tôi quay về với cội nguồn và theo đuổi sự thuần khiết trong lĩnh vực của tôi.
Xin trời hoa chết về tay. Để tôi biết được kiếp đây đọa đầy.
Đôi lúc ta sai vì đứng quá lâu trước những ngã rẽ nhưng từ đó ta hiểu được rằng:"Những ngã rẽ sẽ quyết định con đường ta đi"
Em và tôi nếu có gì đi nữa cũng chẳng thể tiến thêm bước nữa đề về chung một nhà vì còn nhiều điều tôi chưa giải quyết được.