Giấc mơ "độc lập công nghệ
Sống trên đời này, ai không có những ước mơ, những hoài bão. Ước mơ của tôi trong đó là "độc lập công nghệ".
Huỳnh Nhân Quốc
@huynhnhanquoc
3 phút đọc
26 tháng 03 năm 2021
Độc lập công nghệ là hành trình tôi muốn đi, tôi muốn mình làm được một cái gì đó mà lòng mình theo đuổi.
Kiếp người này chỉ sống được một lần, lý tưởng đó phải cố hiện thực nhiều lần.
Từ nhỏ cho đến lớn lên và qua 20 tuổi đời tôi tự tìm hành trình riêng cho riêng mình.
Công nghệ, nhiều lúc tôi cũng không giỏi nó. Tôi chỉ biết rằng lần đầu tiên mình chạm vào đam mê đó là vào 6 năm trước.
Từ một cậu nhóc ham chơi tôi lại trở thành người tò mò về công nghệ.
HTML đó là gì? đó là từ đầu tiên và ngu ngốc nhất tôi được tiếp xúc với lập trình.
Tôi biết điều tôi làm là nhỏ bé, nhỏ bé như chính thân phận của rôi vậy.
Đã bao lần mệt mỏi, đã bao lần muốn từ bỏ nhưng luôn dặn lòng rằng "Hãy không ngừng cố gắng".
Ước mơ như một giấc mộng vô định, không biết giấc mộng đó có thành sự thật hay không. Nhưng yêu, chiều và sống trong ước mơ đó là hạnh phúc không thể đánh đổi.
Tôi luôn tự thấy đời mình may mắn dù có người đã từng nói với tôi:" cuộc đời bạn đắng hơn ly coffee". Nhưng tôi thích vị cafe, đắng nhưng thật, đắng nhưng chất và đắng nên làm mình luôn tỉnh táo.
Tôi vẫn tin một câu:"Nếu mình không có tài năng thì làm sao có may mắn". Ở ngoài đời tôi là một người nói rất nhiều hoặc không nói gì. Vì những người như tôi rồi chẳng mấy ai hiểu,mấy ai có thể giải bày.
Nếu là một lập trình viên thì cần gì phải viết lách. Nhưng viết lách là cách duy nhất tôi có thể lưu lại cảm xúc của mình. Viết lách là cách tôi có thể truyền đạt tư tưởng nhiều hơn. Nếu trong vòng 5 năm qua tôi viết được nền tảng của mình thì tôi đã không phải viết cả trăm hoặc nghìn bài "Only me". Tôi muốn viết như thế để có thể lưu lại nó. Tôi viết như thế để có động lực trên con đường lý tưởng này.
Cố gắng là cách ngày mai ta có thể dành lấy hoặc từ chối. Những người như tôi ( những người trẻ ) chẳng biết làm gì để ngoài cố gắng để ngày mai tốt đẹp hơn.
Hành trang chúng tôi mang trên vai có gì đâu ngoài nhưng đam mê và hoài bão đã đánh mất ở tuổi nào đó.
Tuổi trẻ là vậy, là sự tự cao, tự đại và những ước mơ muốn thay đổi thế giới này nhưng nhiều người vẫn khuyên tôi đi rửa bát.
Hạnh phúc ở cái tuổi này là hằng ngày có thể làm được việc mình thích, có thể hạnh phúc nhỏ từ con tim nhưng những cái hạnh phúc nhỏ đó là động lực để thay đổi thế giới.
Nếu ta có thể ngắm hoa nở mùa xuân, nghe tiếng chim líu lo trên cành, nhìn từng cánh hoa rơi nhẹ trên mặt hồ phẳng lặng thì mùa đông hiện tại chỉ là một cơn gió qua người.
Mỗi ước nguyện "vứt" lên trời như đời người mơ mộng hạnh phúc. Tôi chỉ mơ có thể đem hạnh phúc cho mọi người và chính bản thân này là điều tôi luôn khao khát và khờ dại.
2
lượt xem
Người viết bài
Bài Viết Liên Quan
Tôi và cô ấy dạo quanh bãi cát. Nói vài câu chuyện. Đi lên rồi lại đi xuống. Tôi không biết cô ấy đang nghĩ gì. Có thể cô ấy đang đợi gì đó từ tôi. Tôi ôm chầm lấy cô ấy. Tình cảm của tôi dành cho cô ấy dâng trào sau bao nhiêu ngày chúng tôi sánh bước bên nhau. Tôi nghe sóng biển dạt dào như tình yêu tôi dành cho cô ấy.
Bây giờ với tôi cảm nhận được sự lạc lõng thật sự. Tôi không thể liên lạc với em cũng chẳng thể gặp em.
Trong quá trình làm việc và triển khai các dự án, tôi đã có cơ hội trải nghiệm nhiều nền tảng cloud khác nhau, từ những tên tuổi lớn như AWS và Google Cloud cho đến các nhà cung cấp nhỏ hơn nhưng linh hoạt như Vultr, DigitalOcean, Tinohost và hiện tại là CloudFly. Mỗi nền tảng đều có những ưu và nhược điểm riêng, phù hợp với từng nhu cầu cụ thể.
Đoạn khúc này viết cho người, anh hùng khí chất hiên ngang ngất trời.
Có thể gọi vốn được 1 triệu đô.
Tôi đã từng, chưa từng hoặc đã từng có thể hack một hệ thống nào đó. Tôi không phải là một hacker. Tôi là một developer.
Tôi là một lập trình viên. Tôi muốn viết nhiều hơn về chính mình. Về nền tảng mình đang làm và giải thích cho mọi người hiểu tôi đang làm gì.Khi thế giới đang theo đuổi những cái đang có. Tôi quay về với cội nguồn và theo đuổi sự thuần khiết trong lĩnh vực của tôi.
Xin trời hoa chết về tay. Để tôi biết được kiếp đây đọa đầy.
Đôi lúc ta sai vì đứng quá lâu trước những ngã rẽ nhưng từ đó ta hiểu được rằng:"Những ngã rẽ sẽ quyết định con đường ta đi"
Em và tôi nếu có gì đi nữa cũng chẳng thể tiến thêm bước nữa đề về chung một nhà vì còn nhiều điều tôi chưa giải quyết được.