Gác Nhỏ
Căn gác ấy trắng đêm ta nằm. Đời người chỉ vô vọng vậy sao.

Huỳnh Nhân Quốc
@huynhnhanquoc
2 phút đọc
26 tháng 03 năm 2021

Gác Nhỏ
Căn gác nhỏ đưa tôi về chốn cũ.
Được đời không, gác nhỏ còn vọng tâm.
Người vui, cười bên ta cùng năm tháng.
Để bây giờ cay đắng một lòng ta.
Ta cứ năm tháng đó là mãi mãi.
Người có thể vui, xây dựng một con thuyền.
Dòng đời này cho ta được gặp.
Nhưng tiếc rằng chẳng thể nào đi chung.
Những kỉ niệm, hoài bão không cùng.
Ngày mai này, xin người đừng gợi lại.
Đường tôi đi chông gai biết mấy.
Cứ ngỡ rằng:”người sẽ hiểu giùm tôi”.
Hoàn Cảnh Sáng Tác
Ngày 26 tháng 10 năm 2018 và giữa năm 2019. Là thời gian ta bình thản nhất, nhẫn chịu nhất, can tâm nhất và im lặng nhất. Cách ta chọn là chọn một điều ta muốn biết và hiểu. Cuối cùng dòng đời không phụ ta, duyên không phụ ta. Những điều bạn không muốn biết, chỉ cần lòng bạn tốt và tốt cho bạn thì duyên phận sẽ cho biết. Dòng đời là sự lựa chọn và tinh lọc để bạn trải qua sự đời.
Diễn Giải
Đêm trắng đêm ta nằm ru căn gác lưu đày
Người bỏ ta ngàn cơn giông bão chưa qua
Xin thời gian vùi chôn xót xa
Cũng đành thôi đớn dau lâu dài, xót xa cho đời
Rồi cũng qua đi kiếp này.
Lời bài hát của nhạc sĩ Anh Bằng như dặn lòng ta qua những năm tháng đó. Căn gác nhỏ dạy ta đủ mọi sự đời. Ta biết rằng có những thứ ta không có quyền lựa chọn. Nhưng ta có quyền hiểu và trải nghiệm. Năm tháng ấy cũng chỉ là chuyện cũ. Nhưng nỗi đau sẽ giữ mãi trong lòng. Đâu chỉ là cách người chọn không nói. Chuyện đau thương như chưa kể đã từng.
Lời Văn
"Ngày mai tôi sẽ buông bỏ. Buông bỏ tất cả để giữ lấy lại những thứ bên mình. Thế giới ngoài kia rộng lớn lắm nên luôn nhớ đọc sách là quan trọng."
Những lời này cuối cùng chẳng có ý nghĩa gì. Tôi cứ nghĩ rằng điều tôi viết hôm đó là đúng. Nhưng những gì tôi cần biết rồi người khác cũng cho tôi biết. Sự đời là vậy,dạy tôi cách sống và trải qua cay đắng để trưởng thành. "Luôn nhớ rằng đọc sách là quan trọng"
4
lượt xem
Người viết bài
Bài Viết Liên Quan

Gần mười năm qua, tôi đã đi tìm giá trị cốt lõi của lập trình. Giờ đây, tôi có thể tự hào về những gì mình đã xây dựng và hướng tới tương lai với nhiều kế hoạch và hoài bão. Hành trình này không chỉ là câu chuyện của riêng tôi mà còn là nguồn cảm hứng cho những ai đang theo đuổi con đường lập trình.

Tôi là một Indie Hacker – một kẻ đơn độc xây dựng sản phẩm, không vốn đầu tư, không đội nhóm, không marketing rầm rộ. Tôi tự học, tự làm, tự nuôi sống server, rồi tự mình tìm cách kiếm tiền. Samdy là một hành trình của một indie hacker như tôi được thực hành và trải nghiệm. Những gì đẹp đẽ nhất của một lập trình viên như tôi được nhìn thấy là thành công và thất bại của chính mình.

Hạnh phúc nhé đêm đông không lạnh nữa.Bình minh lên nhìn biển lúc trời xuân.

Đoạn khúc này viết cho người, anh hùng khí chất hiên ngang ngất trời.

Có thể gọi vốn được 1 triệu đô.

Tôi đã từng, chưa từng hoặc đã từng có thể hack một hệ thống nào đó. Tôi không phải là một hacker. Tôi là một developer.

Xin trời hoa chết về tay. Để tôi biết được kiếp đây đọa đầy.

Tôi vẫn nhớ những ngày đó với những dòng code đầu tiên. Tôi không biết đã xóa đi và viết lại những dòng code của tôi bao nhiêu lần. Dù đôi lúc là ngu ngốc nhưng vẫn vui vì nó.

Tôi không nhớ chính xác mình bắt đầu yêu lập trình từ khi nào, nhưng tôi vẫn còn cảm giác lần đầu tiên viết một đoạn code chạy thành công. Đó không chỉ là một thành tựu nhỏ, mà còn là khoảnh khắc tôi nhận ra mình có thể tạo ra thứ gì đó từ con số không. Từ đó, tôi bước đi trên con đường mà nhiều người gọi là Indie Hacker – đơn độc, đầy thử thách, nhưng cũng tràn ngập đam mê.

Lập trình viên là những đơn giản nhất mà từng con người có thể đạt được. Không bằng cấp, không tuổi tác, không quá muộn. Lập trình là thế là chỉ cần có đam mê và viết vài thứ hay ho cho cuộc đời.