Viết Đã Giúp Mình Nhận Ra Điều Gì?
Viết, một trong những điều giúp mình tìm lại được con người thật của chính mình. Sau một khoảng thời gian dàiiiii đi tìm câu trả lời “who am I?”, mình nhận ra rằng đừng bao giờ cố gắng trở thành một người nào đó, mà hãy là chính mình.
Hồ Thị Hoài Quyên
@hothihoaiquyen
5 phút đọc
15 tháng 09 năm 2022
Trong một chủ đề được chia sẻ gần đây nhất của mình, đó là “Làm content writer, mình nhận ra điều gì?”. Và chính câu hỏi đó đã thôi thúc mình trăn trối về việc dành thời gian ngồi lại phản tư với chính mình đủ lâu, đủ sâu để xem xem thật sự mình đã nhận ra được điều gì từ khi viết. Bạn biết không mình đã suy nghĩ rất rất lâuuuu để có thể kể ra 5 điều dưới đây mà bạn sắp sẽ được đọc.
Viết, một trong những điều giúp mình tìm lại được con người thật của chính mình. Sau một khoảng thời gian dàiiiii đi tìm câu trả lời “who am I?”, mình nhận ra rằng đừng bao giờ cố gắng trở thành một người nào đó, mà hãy là chính mình. Trước đây mình cố chấp bắt ép bản thân mình phải trở thành một người hướng ngoại thay vì chấp nhận mình là một người hướng nội thực thụ. Chính vì thích cái cách lan tỏa giá trị, bài học cuộc sống với một nguồn năng lượng tích cực, đầy nhiệt huyết của những người hướng ngoại đã giúp mình nuôi dưỡng một mong ước trở thành một người trong số họ. Thật ra, cố gắng của mình ở thời điểm đó không sai bởi vì tuổi trẻ là cơ hội được mơ mộng và trải nghiệm thật nhiều điều để có thể nhận ra bản thân thật sự có phù hợp với nó hay không. Khi học được cách buông bỏ thứ không thuộc về mình, điều đó đã giúp mình trở nên nhẹ lòng hơn vì không phải cố gồng mình lên để như hình bóng của người khác nữa. Giờ đây, mình cũng có thể làm được điều mà mình mong muốn nhưng bằng một cách khác, phù hợp hơn với chính mình. Đó có thể là những câu chuyện truyền cảm hứng học content của mình, chia sẻ những kiến thức mình lĩnh hội được để giúp nhiều bạn có thể tự tin dấn thân vào nghề content, và hơn hết mình được làm chính mình.
Tiếp theo, viết giúp mình khám phá ra nó chính là công việc yêu thích nhất của mình ở thời điểm hiện tại. Tuy chưa có nhiều kinh nghiệm về viết, nhưng nó thật sự đem lại cho mình những niềm vui nho nhỏ mỗi ngày khi làm việc với nó. Mình có thể ngồi viết cả ngày luôn cũng được, chẳng hề thấy mệt hay bị các công việc khác ảnh hưởng. Thậm chí không hiểu tại sao mình cứ thích ngồi ngắm nghía những bài viết mà mình đã viết ra, vui hơn là bài viết của mình được nhiều người yêu thích. Có lẽ, viết đã dần dần trở thành một người bạn tri kỷ thân thiết đồng hành với mình trên con con đường này, vui viết, buồn cũng viết. Đời người chỉ sống được một lần, được trao thân, gửi phận với một vài trò mới này thật sự là điều hạnh phúc nhất trong cuộc đời của mình.
Nhắc đến ước mơ, có lẽ rất nhiều người sẽ có cùng mong muốn là được làm việc tự do. May mắn thay, hiện tại mình không phải đi làm ở môi trường công sở nào cả, phần lớn thời gian làm việc của mình là ở quán cafe hoặc ở nhà và mình tập trung vào các dự án cá nhân của mình. Mình cũng chưa thật sự mong muốn trở thành một người làm việc tự do ở thời điểm hiện tại bởi vì mình muốn được trải nghiệm làm việc nhiều hơn ở công ty, mặc dù mình không thích môi trường công sở lắm. Nhưng dù sao làm việc ở công ty ở thời điểm ban đầu giúp mình tạo nền tảng cho con đường trở thành một freelancer trong tương lai. Và mình cũng muốn đầu quân cho một công ty nào đó để được cống hiến, học hỏi và giải ngố nhiều hơn.
Một điều quan trọng nữa mà viết đã dạy cho mình là học cách xây dựng thương hiệu cá nhân để mọi người biết tới mình là ai, mình đang làm gì. Từ khi hiểu được giá trị của việc xây dựng thương hiệu, mình mong muốn nhanh nhanh hoàn thiện bản thân nhiều hơn nữa để sẵn sàng đón nhận cơ hội ngoài kia.
Và cuối cùng, nghề cần phải đi đôi với nghiệp. Mình tin chắc rằng viết sẽ trở thành nghiệp của mình trong tương lai và giúp mình cố gắng hơn ở thời điểm hiện tại.
Cuối cùng hãy luôn cố gắng phấn đấu cho ước mơ của mình. Nghề nào cũng là nghề, nghề nào cũng khó, quan trọng mình tìm được niềm vui trong đó để đi tiếp. Cảm ơn hành trình này đã cho mình nhiều thứ.
Tags:
1
lượt xem
Bài Viết Liên Quan
Nhà mình, cũng không phải nhà mình, mà mình đi thuê để làm, để ở. Ban đầu tụi mình bán cà phê, định bụng sau này có tiền rồi xây nhà to hơn để ở. chưa kịp kiếm nhiều tiền tụi mình dần dần vào sống luôn ở đấy, vừa bán vừa ở, cũng ngại vì đồ đạt tứ tung, người ra kẻ vào, không thoải mái lắm, có người hiểu, có người không nhưng vẫn kệ, được lúc nào hay lúc đó.
Viết, một trong những điều giúp mình tìm lại được con người thật của chính mình. Sau một khoảng thời gian dàiiiii đi tìm câu trả lời “who am I?”, mình nhận ra rằng đừng bao giờ cố gắng trở thành một người nào đó, mà hãy là chính mình.
Một loạt hoạt động cứ thứ diễn ra, xơi đất, chăm cây, tưới nước bón phân… mỗi ngày. Rứa mà cây khổ qua túc tắc đã cho ra ba lứa trái, đợt nào cũng ra sai quả.
Người viết phải góp nhặt cảm xúc, đặt vào trong từng câu chữ. Em phải cảm nhận cuộc sống này bằng cả trái tim, hiểu không? Chỉ có như thế mới viết được những bài content hay sẽ giúp bạn lĩnh hội ra tất cả các bài học về viết content, giúp bạn viết hay hơn, bài viết có hồn hơn.
Đọc sách hiệu quả không chỉ giúp bạn tối ưu hóa cuộc sống và công việc mà còn giúp bạn phát triển bản thân nhanh chóng trong hành trình chinh phục tri thức. Vậy cách đọc sách hiệu quả, ghi nhớ lâu mà không tốn quá nhiều thời gian đó là gì? Trong bài viết này mình sẽ bật mí cho bạn cách đọc sách hiệu quả, giúp bạn hiểu sâu và nhớ lâu nhất.
Chỉ là hôm nay, mình dậy sớm hơn thường lệ một chút, thấy anh vẫn đang còn ngủ say nên thôi, mình lấy xe, khép cửa đi dạo.
Chết tiệt, cảm xúc đó vẫn bám víu ở đâu đó trong tâm trí non nớt ấy, rồi trở thành kẻ chi phối hai hàng mi yếu ớt sắp đẫm lệ. Bị dồn nén quá sức, cảm xúc ấy bắt đầu bộc bạch ra bên ngoài qua cách hành xử xốc nổi và cuối cùng những giọt buồn vương trên màu mắt chẳng chịu nổi sức ép nữa, đúng cảnh đúng thời điểm cứ thế vỡ òa như giọt sương vấn vương trên lá đúng lúc cũng rơi xuống, cuối cùng thì vỡ tung tóe. Tất cả những nỗi niềm ngày hôm đó tuôn trào như một cơn mưa rào. Ở chốn đất khách quê người, chẳng có gì trong tay, mình đã khóc nức nở dưới chiếc gối
Đã bao lâu rồi bạn thôi không còn phản tư về cuộc đời, về chính con người thật của mình. Bạn là ai, con người như thế nào, và giá trị có thể trao đi cho cuộc sống này là gì?... Đây chính là những câu hỏi đã thức tỉnh trái tim yếu ớt của mình từ khi đọc xong cuốn sách “Tôi đi tìm tôi”.
Mình sẽ âm thầm ủng hộ anh, tin tưởng những gì anh đang làm. Tụi mình sẽ cố gắng thêm một chút, nổ lực thêm một chút để bên nhau và làm những điều tụi mình đang làm.