Chấp Nhận Mình Để Trở Nên Tốt Hơn
Đã bao lâu rồi bạn thôi không còn phản tư về cuộc đời, về chính con người thật của mình. Bạn là ai, con người như thế nào, và giá trị có thể trao đi cho cuộc sống này là gì?... Đây chính là những câu hỏi đã thức tỉnh trái tim yếu ớt của mình từ khi đọc xong cuốn sách “Tôi đi tìm tôi”.
Hồ Thị Hoài Quyên
@hothihoaiquyen
5 phút đọc
17 tháng 09 năm 2022
Đã bao lâu rồi bạn thôi không còn phản tư về cuộc đời, về chính con người thật của mình. Bạn là ai, con người như thế nào, và giá trị có thể trao đi cho cuộc sống này là gì?... Đây chính là những câu hỏi đã thức tỉnh trái tim yếu ớt của mình từ khi đọc xong cuốn sách “Tôi đi tìm tôi”.
Mình, thay vì mộng mơ những phép màu diệu kỳ xảy ra, chọn con đường đi tìm những vệt sáng tối của đời mình. Chấp nhận thu bé lại để theo đuổi ánh sáng ấy. Sống với những gì vốn có, chấp nhận những điều thuộc về mình, và cố gắng phát triển bản thân để trở nên tốt hơn. Kỳ thật, theo cách mà xã hội đánh giá thành công là thứ gì đó vô cùng lớn lao. Có người cho là xinh đẹp, giỏi giang, ông này bà nọ, nhiều tiền… thì mới được gọi là thành công theo thước đo của lòng người. Nếu vậy, mình xin được làm một cô gái bình thường theo cách riêng của mình bởi cô gái ấy đã từng sống dựa trên những tiêu chuẩn như vậy. Đã cố theo đuổi ánh sáng của cuộc đời để rồi trật nhịp, chới với …Cuối cùng là đánh mất chính mình, đau đớn, gục ngã.
Còn bây giờ thước đo của mình chính là tập trung phát triển nội tại và trở thành phiên bản chính mình. Để làm được điều đó, đầu tiên mình học cách chấp nhận một phiên bản chưa hoàn hảo để cố gắng nhiều hơn.
Kể ra, sự tự ti lớn nhất đã cào xé hết tuổi trẻ của mình chính là giọng nói. Sinh ra và lớn lên là người con gái xứ Huế mộng mơ, nhưng chất giọng của mình không giống như cách mà người ta vẫn nhẹ nhàng hay gọi về một cô gái Huế, là một chiếc lá rơi cũng làm em hoảng sợ. Chính vì tự ti đó, mình đã bỏ qua rất nhiều cơ hội để có thể nói lên tiếng nói riêng hay những lần thể hiện bản chất vốn có của mình. Mình cứ vậy, ngờ nghệch giữa cuộc sống chật chội này, sự hiện diện của mình chỉ như là một cá thể vô hình, giữa cuộc đời bất định.
Sau này, khi tìm về với chính mình, mình học được cách chấp nhận làm một người bình thường, nói giọng địa phương để vừa được là chính mình, vừa được học hỏi và trau dồi hơn về khả năng hoạt ngôn. Đó cũng chính là cách mình khởi đầu xây dựng kênh TikTok riêng, bắt đầu tập nói trước máy ảnh, quay video…và lồng ghép vào đấy là một chất giọng Huế không lẫn vào đâu được. Giờ đây, mình cảm thấy giọng nói cải thiện hơn, tự tin hơn và không còn e dè, bị ảnh hưởng khi người khác bình luận như thế nào nữa. Nếu bạn có lòng, mời bạn kênh TikTok “Anna Content” ủng hộ mình, ủng hộ cô gái Huế học content nhé!
Còn về chuyện viết, thân là đứa làm trái ngành, lại thêm phải tự học từ A đến Z. Mình đã phải tự bơi qua những giai đoạn khó khăn (Hoang mang - Băn khoăn - Chênh vênh) trên chính hành trình theo đuổi ước mơ trở thành một content writer của mình. Ừ! Chẳng có gì dễ dàng cả, chẳng có con đường nào mà không có chông gai hết. Thay vì lẩn trốn, bỏ cuộc mình chọn đối đầu với những thử thách ấy, chấp nhận mình là newbie, khởi đầu với con số 0 tròn trĩnh, không tài năng, không kiến thức, không kinh nghiệm và không mentor. Cứ vậy mà điiii, vấp ngã thì đứng lên, rối lòng thì gỡ, điều quan trọng là điiii với tâm thế học hỏi, trau dồi kiến thức, phát triển bản thân mỗi ngày. Cũng nhờ kinh qua nhiều lần viết, mình trở nên mạnh dạn hơn: mạnh dạn hỏi, mạnh dạn viết, mạnh dạn chia sẻ… Mình thầm cảm ơn tất cả mọi thứ xung quanh mình.
Mình cũng rất hài lòng trở về đúng bản ngã vốn có mà mình đã từng bỏ lỡ, là người hướng nội, ít giao tiếp, nhưng cực kỳ thích chia sẻ. Đối với mình, những câu chuyện trải lòng, những lời chia sẻ, sự kết nối và lan tỏa giá trị sẽ quan trọng hơn bao giờ hết thay vì giữ những cuộc trò chuyện mà lòng rỗng toét. Thế giới nhỏ của mình vận hành theo cách những gì chia sẻ từ tâm sẽ chạm tới tâm và chẳng mong cầu gì, chỉ mong có người cùng làm tri kỷ suốt đời này.
Cuối cùng, việc chấp nhận mình, chấp nhận trở về bản ngã vốn có đã giúp mình thấy được màu sắc cá nhân riêng, mình chẳng phải là ai khác, là một cô gái ngáo ngơ, vụng về đủ các kiểu và theo đuổi đam mê viết đến khi ngừng thở. Khi học cách chấp nhận mọi thứ như vậy, đồng nghĩa với việc mình cũng đang dọn dẹp, sắp xếp những vệt rối tơ lòng để đổi mới, chỉnh chu hơn và từ đó giúp mình mở lòng đón nhận thêm những điều mới, tạo ra một thế giới theo chất riêng của mình.
Tags:
0
lượt xem
Bài Viết Liên Quan
Nhà mình, cũng không phải nhà mình, mà mình đi thuê để làm, để ở. Ban đầu tụi mình bán cà phê, định bụng sau này có tiền rồi xây nhà to hơn để ở. chưa kịp kiếm nhiều tiền tụi mình dần dần vào sống luôn ở đấy, vừa bán vừa ở, cũng ngại vì đồ đạt tứ tung, người ra kẻ vào, không thoải mái lắm, có người hiểu, có người không nhưng vẫn kệ, được lúc nào hay lúc đó.
Viết, một trong những điều giúp mình tìm lại được con người thật của chính mình. Sau một khoảng thời gian dàiiiii đi tìm câu trả lời “who am I?”, mình nhận ra rằng đừng bao giờ cố gắng trở thành một người nào đó, mà hãy là chính mình.
Một loạt hoạt động cứ thứ diễn ra, xơi đất, chăm cây, tưới nước bón phân… mỗi ngày. Rứa mà cây khổ qua túc tắc đã cho ra ba lứa trái, đợt nào cũng ra sai quả.
Người viết phải góp nhặt cảm xúc, đặt vào trong từng câu chữ. Em phải cảm nhận cuộc sống này bằng cả trái tim, hiểu không? Chỉ có như thế mới viết được những bài content hay sẽ giúp bạn lĩnh hội ra tất cả các bài học về viết content, giúp bạn viết hay hơn, bài viết có hồn hơn.
Đọc sách hiệu quả không chỉ giúp bạn tối ưu hóa cuộc sống và công việc mà còn giúp bạn phát triển bản thân nhanh chóng trong hành trình chinh phục tri thức. Vậy cách đọc sách hiệu quả, ghi nhớ lâu mà không tốn quá nhiều thời gian đó là gì? Trong bài viết này mình sẽ bật mí cho bạn cách đọc sách hiệu quả, giúp bạn hiểu sâu và nhớ lâu nhất.
Chỉ là hôm nay, mình dậy sớm hơn thường lệ một chút, thấy anh vẫn đang còn ngủ say nên thôi, mình lấy xe, khép cửa đi dạo.
Chết tiệt, cảm xúc đó vẫn bám víu ở đâu đó trong tâm trí non nớt ấy, rồi trở thành kẻ chi phối hai hàng mi yếu ớt sắp đẫm lệ. Bị dồn nén quá sức, cảm xúc ấy bắt đầu bộc bạch ra bên ngoài qua cách hành xử xốc nổi và cuối cùng những giọt buồn vương trên màu mắt chẳng chịu nổi sức ép nữa, đúng cảnh đúng thời điểm cứ thế vỡ òa như giọt sương vấn vương trên lá đúng lúc cũng rơi xuống, cuối cùng thì vỡ tung tóe. Tất cả những nỗi niềm ngày hôm đó tuôn trào như một cơn mưa rào. Ở chốn đất khách quê người, chẳng có gì trong tay, mình đã khóc nức nở dưới chiếc gối
Đã bao lâu rồi bạn thôi không còn phản tư về cuộc đời, về chính con người thật của mình. Bạn là ai, con người như thế nào, và giá trị có thể trao đi cho cuộc sống này là gì?... Đây chính là những câu hỏi đã thức tỉnh trái tim yếu ớt của mình từ khi đọc xong cuốn sách “Tôi đi tìm tôi”.
Mình sẽ âm thầm ủng hộ anh, tin tưởng những gì anh đang làm. Tụi mình sẽ cố gắng thêm một chút, nổ lực thêm một chút để bên nhau và làm những điều tụi mình đang làm.